Play the fashionable Aviator game from the famous bookmaker Mostbet and get a dose of adrenaline and unforgettable emotions!

Nghe lời tâm sự của người làm nghề quay phim và cuộc sống gia đình

Mỗi khi tôi vác máy lên vai và đi dự án nào đó, tôi thường thích thú kể mọi chuyện cho cô nàng õng ẹo của tôi nghe. Những lúc ở xa, chúng tôi rót cho nhau những lời ngọt ngào qua điện thoại, không quên nói hai chữ “yêu anh” hoặc “yêu em” trước khi gác máy. Lúc trở về, cô nàng lại thích gác đầu lên cái bụng phệ của tôi rồi kể tất tần tật mọi thứ diễn ra ở nhà, thông thường tôi chỉ làm mặt đơ và hỏi “rồi sao nữa?” Ấy thế mà câu chuyện cứ kéo dài từ giờ này sang giờ khác. Lúc thì tôi thao thao bất tuyệt, lúc thì cô ấy lại thủ thỉ chuyện sáng nay ăn gì, cô ấy ghét ai, hay lão sếp là thẳng hay cong. Và các bạn ạ, hình như tôi chẳng bao giờ biết chán cả.

the-cameraman-buster-keaton-1928-everett

Rồi một hôm, cô ấy nói với tôi: “em vẫn muốn anh có một công việc ổn định hơn là chỉ đi làm video suốt ngày”, xem chừng nàng cũng lo cho tôi và cho cả tương lai hai đứa lắm.

Cô ấy nói đúng, tôi cũng làm marketing tại một công ty bán lẻ. Hàng ngày tôi vẫn xách cặp táp lên công ty lúc 8h, quần quật làm đến 6h với những gã đồng nghiệp, tối thì cà kê lang thang. Nhưng công việc đó không phải là thứ làm tôi thực sự đam mê. Dù sao thì, ai cũng phải lo cho được bữa tối đúng không?

Bạn bè tôi thường nói, tôi là kẻ đam mê điện ảnh, có lẽ là vậy thật. Mỗi khi xem một bộ phim hay lướt qua những video trên YouTube, như một phản xạ không điều kiện, việc tôi làm đầu tiên đó là thử phân tích kỹ thuật quay như thế nào, hậu kỳ ra sao, ý nghĩa của từng hình ảnh là gì. Hay đến nỗi, khi ngồi ở bất cứ đâu và bất cứ lúc nào, tôi cũng có thể tưởng tượng ra mình đang đeo bộ vest cùng Steadicam ghi lại góc hình đó.

steadicam4

Với tôi, điện ảnh, hay cụ thể là quay phim nó như việc thằng đàn ông phải có cơ bắp vậy. Những tay quay phim xách máy quay bên hông như cầm khẩu ba-zô-ka đã sẵn sàng khai hỏa, và cuộn phim là những băng đạn. Phát run người là những khi vác máy, tôi ghi lại được những shot ảnh mà mình cho là vô giá. Như những đứa trẻ nghịch ngợm với đống lego của chúng, tôi thích chạy tới chạy lui, chỉnh góc đèn sang trái một tí, nhân vật ngồi sang phải một tẹo, zoom ống kính lại gần một chút…

Tôi đặt cho người làm phim một cái tên mĩ miều: những gã phù thủy ánh sáng. Đúng thé, những gã phù thủy ánh sáng có thể biến những hình ảnh nhìn thô kệch, xấu xí mà hàng ngày bạn chẳng thèm ngó ngàng đến, trở thành một kho báu đối với những gã phù thủy như tôi.

Cameraman_06

Làm phim nó còn phủ cho những thằng đàn ông sự nam tính đến kỳ lạ. Bạn có bao giờ thấy bị quyến rũ một cách lạ thường như khi anh chàng biên tập nhau mày bên máy tính? Hay có bao giờ thấy choáng ngợp khi gã quay phim đeo bộ áo giáp, tay cầm Steadicam và mắt cắm thẳng vào màn hình ngước lên, nháy mắt với bạn một cái?

Từ cả trăm năm trước người ta đã biết đi coi phim, họ muốn đắm mình vào cái thế giới mà bộ phim mang đến, trải nghiệm được những đắng, cay, đau khổ; hay lâng lâng trong cảm giác mãn nguyện thần tiên. Ừ, người làm phim là những kẻ khô khan nhưng cũng chẳng kém phần lãng mạn, như gã Daniel Craig đắm đuối trong nụ hôn với cô nàng Eva Green quyến rũ và rồi xả mình trước làn đạn khốc liệt

cameraman

Chúng tôi, những gã gàn điện ảnh còn có thể tự cho mình cái quyền kiêu ngạo với đời bởi sự hi sinh với nghề nghiệp. Trong khi những diễn viên được sải bước trên thảm đỏ, điều chúng tôi nhận lại duy nhất là một dòng ngắn ngủi trên credit cuối phim mà không ai thèm để ý. Hãy tin tôi, không ai có thể luyện được sự hi sinh nhiều như những kẻ đứng sau máy quay cả!

1

Nhưng các bạn ạ, niềm vui của chúng tôi không phải là việc được nhắc tên bao nhiêu lần, hay được hàng triệu người hâm mộ theo dõi. Niềm vui của chúng tôi là khi đứng sau máy chiếu, nhìn khán giả chăm chú chiêm ngưỡng tác phẩm của mình, lúc giật thót, lúc òa cười vả cả những lúc lặng im rơi nước mắt. Đó là những lúc chúng tôi hạnh phúc nhất, Nó như có thứ gì đó nghẹn lại ở cổ và đè nặng lên ngực. Nó cho chúng tôi niềm tin vào những điều mình đang thực hiện. Nó cho chúng tôi cảm giác của một kẻ cho đi không suy tính. Và các bạn ạ, làm phim nó không chỉ là một sở thích hay thú vui qua ngày. Với chúng tôi, làm phim còn là một lối sống, là một chiến trường nơi chúng tôi cùng chiến đấu, cùng đổ mồ hôi, là nơi chúng tôi khoác vai nhau cười mãn nguyện, là nơi chúng tôi thử thách tất cả những giới hạn của bản thân, và đó chính là nơi chúng tôi có thể được vứt đi hết mọi toan tính để trở về với bản ngã của chính mình.

Cho nên, cô gái của anh ạ, nếu em có hỏi anh vì sao anh thích làm phim như vậy. Anh cũng không biết nữa, hình như nó ăn vào máu rồi.

Nguồn: trimmervn.wordpress.com

You may also like...

Leave a Reply

Your email address will not be published.

This site uses Akismet to reduce spam. Learn how your comment data is processed.